5 MẪU HỘI THOẠI GIỮA Y TÁ VÀ BỆNH NHÂN
Tiếng Anh dành cho nhân viên chăm sóc khách hàng trong bệnh viện
Mục lục:
Bài viết được biên soạn và đăng tải bởi: Dr Võ Thị Hồng Hướng – Trưởng khoa Phục Hồi Chức Năng – Bệnh viện 199 – Bộ Công An
Các mẫu hội thoại thường gặp giữa Điều dưỡng & Bệnh nhân trong bệnh viện:
Patient: Good afternoon, Miss Jones.
Patient: I believe the discomfort in my lower seems to be well now. I guess the physiotherapy has made me feel a lot better.
(bệnh nhân bị tai nạn đã đưa vào bệnh viện hơn một tháng nay. Anh ấy hầu như đã bình phục và hiện đang trong giai đoạn hồi phục)
(Bệnh nhân là một vận động viên và đang chuẩn bị cho các cuộc thi sắp tới của mình trước khi một tai nạn kinh hoàng làm tan vỡ ước mơ của anh ấy)
Patient: I feel better physically. But thinking about what has happened in these past weeks, makes me weak in my knees. I am afraid I will be able to step on the track again. Oh, how much had I practised for my hurdles race in the central stadium. I was in top form in the qualifying race.
(Bệnh nhân bắt đầu nhìn chằm chằm lên trần nhà và nhắm mắt lại. Những giọt nước nhỏ li ti bắt đầu lăn dài trên má anh và anh nhanh chóng lau đi. Tai nạn đã ảnh hưởng đến tình trạng tinh thần của anh ấy nhiều hơn là tình trạng thể chất của anh ấy. Cuối cùng thì anh ấy cũng đã đủ điều kiện cho đội tuyển quốc gia của mình được thiết lập trong 1 tuần kể từ bây giờ. Rõ ràng là anh ấy không thể hồi phục cho đến lúc đó. Nó ngày càng rõ ràng hơn khi ngày thi đấu sắp đến.)
Patient: Sister, please incline my bed more, I want to sit up straight. It’s almost time for my medicines.
Patient: How will that make me feel better? Won’t it make me realise that it’s all been in vain. Everything would be as I dreamed of. The people, the track, the firing of the pistol, the hurdles, the finish line but I will be in the stands with a crutch. That will just make me feel more helpless. I might not want to ever go the track and put on my running spikes. The image of the hurdles haunts me now. I have had dreams where I can’t lift my feet, and the hurdles keep on becoming bigger, and I keep getting smaller. I run out of breath and wake up. I am all in sweat and lying on this bed breathless. It’s tough for me to go back to sleep after that, so I keep looking at the clock. The dim light that enters the room helps me keep track of the time, and I rarely sleep after it.
( Điều này cho thấy bệnh nhân đang trong tình trạng khó chịu rõ ràng. Có thể không phải về thể chất, nhưng anh ấy không được khỏe từ bên trong. Sự mệt mỏi trong đôi mắt của anh ấy là bằng chứng cho những đêm không ngủ mà anh ấy đang sống qua. Y tá đưa cho anh ta thuốc và điều chỉnh lại giường cho anh ta nằm thoải mái. Anh ấy đang nhìn lên trần nhà một lần nữa.)
Patient: His name is Jake. He is eleven. He has got a good athletic build too. He reminds me of myself.
Patient: No, he loves to draw—last summer after I couldn’t qualify for the finals. I threw away my boots after the race. Fortunately enough, he found them and drew this big Nike swoosh on one side and the three stripes on the other, on both of the shoes. (smiling) The shoes were Reebok.
Patient: he sure is. I love him a lot. He comes to all my races to cheer me up. He is the one who is most excited for my races. He brags about his elder brother being in the athletics team in his class.
Patient: He loves drawing the way I love running. He always has a marker in his pockets like I got my spikes in my bags. He puts up his drawings on the walls exactly the same as I put up my medals.
Patient: What do you mean?
( bệnh nhân lại đưa mắt về phía đồng hồ)
Patient: Nurse Jones. ( stopping for a second) Thank you.
Patient: ( laughingly) yeah, you sure are clumsy. I see you working at the nurses counter and hitting your head on the table a lot of times.
( Y tá Jones tiến về phía quầy của mình và nhìn lại bệnh nhân và chạm vào một chiếc giường trống và loạng choạng.)
(Bệnh nhân bắt đầu cười)
Patient: ( still laughing) some tears fall off his eyes, and he wipes them off with his shirt. (He looks up at the clock which points to four now.)
(Anh ta bắt đầu nhìn vào cửa trước của phòng và từ từ nhắm mắt lại )
THE END
2. Conversation 2: Câu chuyện tại quầy tiếp nhận bệnh nhân:
Patient: I am not so good. Nurse, I think I might have a fever. It’s so cold in all my body!
Patient: What do you think?
Patient: How do I raise my bed? I can’t find the controls.
Patient: Could I have another pillow?
Patient: No, thank you.
Patient: Oh, just a moment. Can you bring me another bottle of water, too?
Patient: Thank you. (puts the thermometer under the tongue)
Patient: Is there anything to worry about?
Patient: Yes, I’m so glad to hear your explanation.
Patient: OK
Khamdinhkydanang.com – Doctors directory
The web working for the public health, so all hospitals, clinics, dental, beauty salon…can post information for free.
Established by Mr Nguyen Hai Quoc